Có lẽ tôi không thích hợp làm công ăn lương
Gần một giờ đêm, viết những dòng này trên điện thoại, lòng mình không khỏi trăn trở về cuộc sống hiện tại. Ở tuổi gần 30, công việc và cuộc sống dường như đang vượt khỏi tầm kiểm soát, có những thứ đã đi quá giới hạn mà mình chưa từng nghĩ tới. Mình đang vật lộn trong một công việc không còn nhiều hứng thú, mâu thuẫn với đồng nghiệp ngày càng chồng chất mà không cách nào giải quyết. Có những điều trong suốt một năm qua cứ tệ dần theo thời gian—những tình bạn từng quý trọng nay đã rạn nứt không thể cứu vãn. Trong tập thể này, những cuộc tranh cãi cứ lặp đi lặp lại, có người nói rằng họ làm vì lợi ích chung, nhưng rõ ràng càng làm, tập thể càng đi xuống. Có thể góc nhìn của mình chưa đúng, vì mỗi người có một cách làm việc khác nhau. Có lẽ trong tập thể này, quá nhiều cái tôi (trong đó có mình) không cùng chung một hướng, nên chẳng thể ngồi lại để tìm tiếng nói chung. Nhưng điều làm mình thất vọng nhất là sau hơn ba năm cống hiến hết mình, khi mình lên tiếng về cách làm việc và quản lý, ...